Thư Lý Á Bằng gửi con gái "Những năm trở lại đây bố dành khá nhiều thời gian chạy đôn chạy đáo vì quỹ từ thiện và bệnh viện, đến nỗi bạn bè hỏi có phải bố chuyển sang làm nhà từ thiện rồi. Bố chỉ biết cười. Thực ra bố chưa đủ về tài lực cũng như chưa tới giai đoạn làm nhà từ thiện. Tất cả đều vì con gái đến bên đời bố. Lúc đưa con sang Mỹ phẫu thuật (hở hàm ếch), bố đã viết rằng: 'Thượng Đế cho con vết sẹo này, bố sẽ làm vết sẹo trở thành niềm tự hào của con'. Sau đó, bố thành lập Quỹ Yên Nhiên Thiên Sứ. ... 10 năm qua, Yên Nhiên Thiên Sứ giúp đỡ hơn 10 nghìn em bé được phẫu thuật miễn phí. Khi nói chuyện với các gia đình nghèo, bố cảm nhận được sự khoan dung và biết ơn của họ với xã hội. Họ phải chịu đựng sự bất công nào đó, nhưng họ không hề oán hận. Khi nhận được sự giúp đỡ, dù là nhỏ nhoi, họ run rẩy, đôi mắt ngấn lệ. Họ có thể gập người thậm chí quỳ xuống cảm ơn, bởi vì họ không giỏi nói năng khi cảm động. Ở họ có sự nhẫn nại nguyên thủy nhất của loài người cùng tình cảm thuần phác nhất. Yên Nhi, bố mong lớn lên con sẽ là người như thế. Con, cùng với vết sẹo mà thượng đế ban cho, sinh ra trong gia đình này. Vì mong con trưởng thành lành mạnh, bố mẹ và mọi người dồn hết tâm lực, lo lắng cho con từng li từng tí. Nhưng không ai ngờ con tự tin và cười tươi trong các video ngắn, nói cho cả thế giới biết sự tồn tại của con bằng cách của riêng mình. Con làm sự bất an trong bố tan biến. Con có được, có mất. Yên Nhi, bố mong lớn lên, con là chính con, có một không hai trên đời. Mỗi dịp Tết bố đều đưa con leo núi. Năm 5 tuổi, con leo suốt bảy tiếng rưỡi, với chặng đường núi 14 km. Đi sau con, bố băn khoăn không biết có đặt trong balo con quá nhiều đồ... Có lúc bố nghĩ mình cần yêu chiều con hơn. Có lúc bố lại nghĩ phải chăng không nên quá yêu chiều, kẻo sau này lớn lên, nhỡ không gặp được người đối xử với con như bố, con sẽ hạ thấp mưu cầu hạnh phúc. Nhưng bố lại nghĩ, nếu không cho con đầy đủ tình yêu thương, lớn lên làm sao con có thể đi yêu người khác, yêu thế giới này?... |
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Post a Comment